元日(带拼音)
- 格式:doc
- 大小:32.50 KB
- 文档页数:1
一年级古诗带拼音83首01江南(汉乐府)jiāng nán kěcǎi lián江南可采莲,lián yèhétián tián莲叶何田田!yúxìlián yèjiān鱼戏莲叶间。
yúxìlián yèdōng鱼戏莲叶东,yúxìlián yèxī鱼戏莲叶西,yúxìlián yènán鱼戏莲叶南,yúxìlián yèběi鱼戏莲叶北。
02风(唐李峤)jiěluòsān qīu yè解落三秋叶,néng kāiēr yuèhuā能开二月花,guòjiāng qiān chǐlàng,过江千尺浪rùzhúwàn gān xiá入竹万竿斜。
03 出塞(王昌龄)qín shímíng yuèhàn shíguān秦时明月汉时关,白毛浮绿水,hōng zhǎng bōqīng bō红掌拨清波。
07 敕勒歌北朝民歌chìlèchuān yīn shān xià敕勒川,阴山下。
tiān sìqióng lúlǒng gài sìyě天似穹庐,笼盖四野。
tiān cāng cāng yěmáng máng 天苍苍,野茫茫,fēng chuīcǎo dīxiàn niúyáng风吹草低见牛羊。
08 春晓孟浩然chūn mián bùjuéxiǎo春眠不觉晓,chùchùwén tíniǎo处处闻啼鸟。
01登鹳雀楼(王之涣)bái rìyīshān jìn 白日依山尽,huáng hérùhǎi liú黄河入海流。
yùqióng q iān lǐmù欲穷千里目,gèng shàng yīcéng lóu 更上一层楼。
02春晓 (孟浩然)chūn m ián bùjuéxiǎo春眠不觉晓,chùchùwén tíniǎo处处闻啼鸟。
yèlái fēng yǔshēng夜来风雨声,huāluòzhīduōshǎo花落知多少。
03九月九日忆山东兄弟(王维)dú zài yìxiāng wéi yì kè独在异乡为异客,měi féng jiā jié bèi sīqīn每逢佳节倍思亲。
yáo z hīxiōng dìdēng gāo chù遥知兄弟登高处,biàn c hāzhū yúshăo yīrén遍插茱萸少一人。
04静夜思【唐】李白chuáng qián míng yuèguāng床前明月光,yíshìdìshàng shuāng疑是地上霜。
jǔtóu wàng míng yuè举头望明月,dītóu sīgùxiāng低头思故乡。
05回乡偶书 (贺知章)shào xiǎo líjiālǎo dà huí少小离家老大回,xiāng yīn wúgǎi bìn máo shuāi乡音无改鬓毛衰。
绝ju é 句j ù【唐t án ɡ】杜d ù甫f ǔ 迟ch í日r ì江ji ān ɡ山sh ān 丽l ì, 春ch ūn 风f ēn ɡ花hu ā草c ǎo 香xi ān ɡ。
泥n í融r ón ɡ飞f ēi 燕y àn 子z ǐ, 沙sh ā暖nu ǎn 睡shu ì鸳yu ān 鸯y ān ɡ。
惠hu ì 崇ch ón ɡ 春ch ūn 江ji ān ɡ 晚w ǎn 景j ǐn ɡ【宋s òn ɡ】苏s ū轼sh ì 竹zh ú外w ài 桃t áo 花hu ā三s ān 两li ǎn ɡ枝zh ī, 春ch ūn 江ji ān ɡ水shu ǐ暖nu ǎn 鸭y ā先xi ān 知zh ī。
蒌l óu 蒿h āo 满m ǎn 地d ì芦l ú芽y á短du ǎn , 正zh èn ɡ是sh ì河h é豚t ún 欲y ù上sh àn ɡ时sh í。
三s ān 衢q ú 道d ào 中zh ōn ɡ【宋s òn ɡ】曾z ēn ɡ几j ǐ 梅m éi 子z ǐ黄hu án ɡ时sh í日r ì日r ì晴q ín ɡ, 小xi ǎo 溪x ī泛f àn 尽j ìn 却qu è山sh ān 行x ín ɡ。
绿l ǜ阴y īn 不b ù减ji ǎn 来l ái 时sh í路l ù, 添ti ān 得d é黄hu án ɡ鹂l í四s ì五w ǔ声sh ēn ɡ。
王安石诗词《元日》粤语拼音及注释译文赏析jyun4 jat6元日sung3 wong4 on1 sek6宋·王安石baau3 zuk1 sing1 zung1 jat1 seoi3 ceoi4爆竹声中一岁除,ceon1 fung1 sung3 nyun5 jap6 tou4 sou1春风送暖入屠苏。
cin1 mun4 maan6 wu6 tung4 tung4 jat6千门万户曈曈日,zung2 baa2 san1 tou4 wun6 gau6 fu4总把新桃换旧符。
注释元日:农历正月初一,即春节。
爆竹:古人烧竹子时发出的爆裂声。
用来驱鬼避邪,后来演变成放鞭炮。
一岁除:一年已尽。
除:去。
屠苏:药酒名。
古代习俗,大年初一全家合饮这种用屠苏草浸泡的酒,以驱邪避瘟疫,求得长寿。
曈曈:日出时光亮而温暖的样子。
桃:桃符,古代一种风俗,农历正月初一时人们用桃木板写上神荼、郁垒两位神灵的名字,悬挂在门旁,用来压邪。
也作春联。
千门万户:形容房屋广大或住户极多。
译文在噼里啪啦的爆竹声中送走了旧年迎来了新年。
人们迎着和煦的春风,开怀畅饮屠苏酒。
家家户户都被太阳的光辉照耀着,每家每户都在新年的时候取下了旧春联换上了新春联。
赏析这首描写了宋代人过春节的场面:春风送暖,旭日初升,家家户户点燃爆竹,合家喝着屠苏酒,忙着摘下门上的旧桃符,换上贴有门神的新桃符。
作者择取了这些过年时最典型的喜庆场景,展现了一幅富有浓厚生活气息的民间风俗画卷。
宋人特别喜欢通过诗歌来表达自己的政治抱负、哲学观点。
王安石此时身为宰相,正在大刀阔斧地进行改革。
所以这首诗的字里行间都洋溢着他对革除时弊、推行新法的坚定信念及乐观情绪。
抒发了他春风得意踌躇满志的心情。
还能体现出他的执政态度。
带拼音的古诗•敕勒歌(chìlègē) 北朝乐府(běicháoyuèfǔ)敕勒川(chìlèchuān),阴山下(yīnshānxià),天似穹庐(tiānshìqiónglú),笼盖四野(lónggàisìyě)。
天苍苍(tiāncāngcāng),野茫茫(yěmángmáng),风吹草低见牛羊(fēngchuīcǎodījiànniúyáng)。
2、咏(yǒng) 鹅(é) 骆(jià)宾(bīn)王(wáng).鹅(é) 鹅(é) 鹅(é),曲(qǔ)项(xiàng)向(xiàng)天(tiān)歌(gē)。
白(bái)毛(máo)浮(fú)绿(lǜ)水(shuǐ),红(hóng)掌(zhǎng)拨(bō)清(qīng)波(bō)。
3、咏(yǒng) 柳(liǔ) 贺知章(hèzhīzhāng).碧玉妆成一树高(bìyùzhuāngchéngyīshùgāo),万条垂下绿丝绦(wàntiáochuíxiàlǜsītāo)。
不知细叶谁裁出(búzhīxìyèshuícáichū),二月春风似剪刀(èryuèchūnfēngsìjiǎndāo)。
4、登(dēng)鹳(guàn)雀(què)楼(lóu) 王(wáng)之(zhī)涣(huàn).白(bái)日(rì)依(yī)山(shān)尽(jìn),黄(huáng)河(hé)入(rù)海(hǎi)流(liú)。
王安石《元日》粤语拼音及注释译文赏析jyun4 jat6元日sung3 wong4 on1 sek6宋·王安石baau3 zuk1 sing1 zung1 jat1 seoi3 ceoi4爆竹声中一岁除,ceon1 fung1 sung3 nyun5 jap6 tou4 sou1春风送暖入屠苏。
cin1 mun4 maan6 wu6 tung4 tung4 jat6千门万户曈曈日,zung2 baa2 san1 tou4 wun6 gau6 fu4总把新桃换旧符。
注释元日:农历正月初一,即春节。
爆竹:古人烧竹子时发出的爆裂声。
用来驱鬼避邪,后来演变成放鞭炮。
一岁除:一年已尽。
除:去。
屠苏:药酒名。
古代习俗,大年初一全家合饮这种用屠苏草浸泡的酒,以驱邪避瘟疫,求得长寿。
曈曈:日出时光亮而温暖的样子。
桃:桃符,古代一种风俗,农历正月初一时人们用桃木板写上神荼、郁垒两位神灵的名字,悬挂在门旁,用来压邪。
也作春联。
千门万户:形容房屋广大或住户极多。
译文在噼里啪啦的爆竹声中送走了旧年迎来了新年。
人们迎着和煦的春风,开怀畅饮屠苏酒。
家家户户都被太阳的光辉照耀着,每家每户都在新年的时候取下了旧春联换上了新春联。
赏析这首描写了宋代人过春节的场面:春风送暖,旭日初升,家家户户点燃爆竹,合家喝着屠苏酒,忙着摘下门上的旧桃符,换上贴有门神的新桃符。
作者择取了这些过年时最典型的喜庆场景,展现了一幅富有浓厚生活气息的民间风俗画卷。
宋人特别喜欢通过诗歌来表达自己的政治抱负、哲学观点。
王安石此时身为宰相,正在大刀阔斧地进行改革。
所以这首诗的字里行间都洋溢着他对革除时弊、推行新法的坚定信念及乐观情绪。
抒发了他春风得意踌躇满志的心情。
还能体现出他的执政态度。
田家元日的古诗注音版田tián 家jiā 元yuán 日rì(唐táng) 孟mèng 浩hào 然rán昨zuó 夜yè 斗dǒu 回huí 北běi,今jīn 朝zhāo 岁suì 起qǐ 东dōng。
我wǒ 年nián 已yǐ 强qiáng 仕shì,无wú 禄lù 尚shàng 忧yōu 农nóng。
桑sāng 野yě 就jiù 耕gēng 父fù,荷hè 锄chú 随suí 牧mù童tóng。
田tián 家jiā 占zhàn 气qì 候hòu,共gòng 说shuō 此cǐ 年nián 丰fēng。
原文田家元日(唐)孟浩然昨夜斗回北,今朝岁起东。
我年已强仕,无禄尚忧农。
桑野就耕父,荷锄随牧童。
田家占气候,共说此年丰。
百度百科注释元日:农历正月初一。
斗:指北斗星。
回北:指北斗星的斗柄从指向北方转而指向东方。
古人认为北斗星斗柄指东,天下皆春;指南,天下皆夏;指西,天下皆秋;指北,天下皆冬。
起:开始。
东:北斗星斗柄朝东。
强仕:强仕之年,即四十岁。
无禄:没有官职。
禄:官吏的薪俸。
尚:还。
桑野:种满桑树的田野。
就:靠近。
耕父:农人。
荷:扛,担。
占(zhān):推测占气候:根据自然气候推测一年收成的好坏。
白话译文昨天夜里北斗星的斗柄转向东方,今天早晨新的一年又开始了。
我今年已经四十岁了,虽然没有官职但仍担心着百姓。
靠近在种满桑树的田野里耕作的农夫,扛着锄头和牧童一起劳作。
农家人推测今年的自然气候,都说这一年是丰收年。
赏析诗的首联写斗转星移,岁月不居,昨晚除夕还是寒冷的隆冬,今朝大年初一起来就已经是和煦的春天。
yu an r i元日s b ng w a ng a n sh i(宋)王安石b ao zh u sh e ngzh o ng y 1 su i ch u 爆竹声中一岁除ch u nf e ngs o ngnu d n r u t u s u 春风送暖入屠苏qi a n m en w an h u t o ng t o ng r i 千门万户曈曈日z o n g b a x 1 nt ao hu an ji u f u 总把新桃换旧符mi n n 6 ng悯农t a ng l i sh e n(唐)李绅ch u h e r i d a n g w u 锄禾日当午h an d i h e xi a t u 汗滴禾下土shu i zh i p an zh o ng c a n 谁知盘中餐l i l i ji e x i n k u粒粒皆辛苦d e n ggu an qu e l ou 登鹳雀楼t a ng w a ngzh 1 hu a n(唐)王之涣b ai r i y 1 sh a nj in 白日依山尽hu a n g h e r u h a i li u 黄河入海流y u qi o ng qi a n I 1 m u 欲穷千里目g e ng sh a ng y i c e ng l ou 更上一层楼ch 口n xi a o春晓t a ng m e ngh ao o an(唐)孟浩然ch u n mi an b u ju e xi a o春眠不觉晓ch u ch u w en t i ni a o 处处闻啼鸟y e l ai f e ng y u sh e ng 夜来风雨声hu a lu o zh 1 du o sh a o花落知多少xi a ng s 1相思t a ng w a ngw ei(唐)王维h o ng d ou sh e ng nan gu o红豆生南国ch u n I ai f a j 1 zh 1春来发几枝yu an j u n du o c a i xi e 愿君多采撷c 1 w u zu i xi a ng s 1此物最相思d u shu a ngji a ng渡双江t a ng s o ngw en zh 1(唐)宋问之l i n g w ai y 1 n sh u du an 岭外音书断j 1 ng d o ng f u l i ch u n 经冬复历春j in xi a n g q n g g e ng qi e 近乡情更怯b u g a n w en l ai r en不敢问来人ji u yu e ji u r i y i sh a nd o ngxi o ng九月九日忆山东兄d i弟t a ng w a ngw ei(唐)王维d u z ai y i xi a ng w ei y i ke 独在异乡为异客m e if e ng b ei s 1 q 1 n每逢倍思亲y ao zh 1 xi o ng d i d e ng g a o ch u 遥知兄弟登高处bi an ch a sh a o y i r en 遍插少一人xi a o ch i小池s b ng y a ngw an l 1(宋)杨万里qu an y a n w u sh e ng x 1 x i li u 泉眼无声惜细流sh u y 1 n zh ao shu 1 ai q i ng r ou 树阴照水爱晴柔xi a o h e c ai l u ji a nji a nji a o 小荷才露尖尖角z a o y o u q 1 ng t i ng l i sh a ng t ou 早有蜻蜓立上头y ou z 1 y ^n游子吟t a ng m e ngji a o(唐)孟郊c i m u sh b u zh o n gxi an慈母手中线y ou z i sh e n sh a ng y 1 游子身上衣l in x i ng mi mi f e ng意恐迟迟归shu i y an c un c a o x 1 n谁言寸草心b ao d e s a n ch u n hu 1报得三春晖sh a nx i ng山行t a ng d u m u(唐)杜牧yu a nsh a n g h an sh a n sh i j i n g xi a 远上寒山石径斜b ai y un sh e n ch u y o u r en ji a 白云深处有人家t i n g ch e zu o ai f e ng I in w a n 停车坐爱枫林晚shu a ng y e h o ngy u er yu e hu a 霜叶红于二月花f e ng qi ao y e b o枫桥夜泊t a ng zh a ng j i(唐)张继yu e lu o w u t i shu a ng m a n ti a n月落乌啼霜满天ji a ngf e ng y u hu o du i ch ou mi an江枫渔火对愁眠g u s 口ch e n g w ai h an sh a ns i 姑苏城外寒山寺y e b an zh o n gsh e n g d ao k e chu an 夜半钟声到客船y o ng li u咏柳t a ng h e zh 1 zh a ng(唐)贺知章b i y u zhu a ngch e ng y 1 sh u 碧玉妆成一树g a ow an ti ao chu i xi a l u s i t a o万条垂下绿丝绦b u zh i x i y e shuc ai ch u 不知细叶谁裁出er yu e ch u nf e ng s iji a nd a o 二月春风似剪刀z a o f a b ai d i ch e ng早发白帝城t a ng l 1 b ai(唐)李白zh a o c i b ai d i c a i y un ji a n朝辞白帝彩云间qi a n I 1 ji a ngl i ng y i r i hu an 千里江陵一日还li a ng an yu ansh e ng t i b u zh u 两岸猿声啼不住q 1 n g zh o u y 1 gu o w an ch o n gsh a n 轻舟已过万重山hu i xi a ng o u sh u回乡偶书t a ng h e zh 1 zh a ng(唐)贺知章sh ao xi a o I i ji a I a o d a hu少小离家老大回xi a ng y1 n w u g a i b in m ao cu1乡音无改鬓毛衰er t o n gxi a ngji an b u xi a n g sh i 儿童相见不相识xi ao w en k e c o n g h e ch u l ai 笑问客从何处来bi e d o ng d a别董大t a ng g a osh i(唐)高适qi a n I 1 hu a ngy un b ai r i x 口n 千里黄云白日曛b e i f e ng chu 1 y an xu e f e nf e n 北风吹雁雪纷纷m o ch ou qi an l u w u zh 1 j 1 莫愁前路无知己ti a nxi a sh ei r en b u sh i j 口n 天下谁人不识君s o n g yu an er sh 1 a n x 1送元二使安西t a ng w a ngw ei(唐)王维w ei ch e n gch ao y u y i q 1 n gch en 渭城朝雨浥轻尘k e sh e q1ng q1 ng li u s e x1 n 客舍青青柳色新qu an j 口ng e ngj in y 1 b ei ji u 劝君更尽一杯酒x 1 ch u y a ng gu a nw d g u r en 西出阳关无故人li a ngzh o u c i凉州词t a ng w a ngzh 1 hu an(唐)王之涣hu a n g h e yu a nsh a n gb ai y un ji a n黄河远上白云间y i pi an g u ch e n g w an r en sh a n 一片孤城万仞山qi a n g d ih e x u yu an y a ng li u 羌笛何须怨杨柳ch u nf e n g b u d u y um en gu a n 春风不度玉门关li a ngzh o u c i凉州词t a ng wa ngh an(唐)王翰p u t ao m e i ji u y e gu a ng b e i 葡萄美酒夜光杯y u y i n p i p a m a sh a n g cu 1欲饮琵琶马上催zu i w o sh a ch a ng j 口n m o xi ao醉卧沙场君莫笑g u l ai zh e n gzh an j 1 r en hu 古来征战几人回s o n g m e n g hao r an zh 1 gu a ngl i ng 送孟浩然之广陵t d ng l i b ai(唐)李白g u r en x 1 c i hu a ng h e l ou故人西辞黄鹤楼y a n hu a s a n yu e xi a y a ng zh o u烟花三月下扬州g u f a nyu d ny 1 ng b i k o ngj in 孤帆远影碧空尽w ei ji an ch a ngjia n gti a n j i li u 惟见长江天际流。
古诗三首元日清明生字组词带拼音
《元日》是北宋政治家王安石创作的一首七言绝句。
这首诗描写新年元日热闹、欢乐和万象更新的动人景象,抒发了作者革新政治的思想感情,充满欢快及积极向上的奋发精神。
《清明》这首诗描写清明时节的天气特征,抒发了孤身行路之人的情绪和希望。
《九月九日忆山东兄弟》诗写异乡异土生活的孤独凄然,因而时时怀乡思人,遇到佳节良辰,思念倍加。
远在家乡的兄弟按照重阳的风俗登高时,也在怀念自己。
诗写出了游子思乡怀亲之情。
旧jiù(怀旧、旧事、念旧)
符fú(符号、相符、音符)
欲yù(食欲、欲望、欲罢不能)
魂hún(灵魂、鬼魂、魂不守舍)
借jiè(借口、借书、借钱)
酒jiǔ(白酒、红酒、米酒)
何hé(何时、何地、何苦)
牧mù(牧童、牧民、牧场)
兄xiōng(兄弟、兄长、师兄)
独dú(单独、独自、独立)
异yì (异乡、异地、奇异)
佳jiā(佳节、佳音、佳作)。