道德经(注音拼音完整版)
- 格式:docx
- 大小:243.57 KB
- 文档页数:40
道德经原文第一章d ào k ěd ào , f ēi ch án g d ào 。
m ín g k ěm ín g ,f ēi ch án g m ín g道 。
。
可 道 , 非 常 道 名 可 名 ,非 常 名w úm ín g ti ān d ìzh īsh ǐ,y ǒu m ín g w àn w ùzh īm ǔ。
g ù无 名 天 地 之 始 有 名 万 物 之 母 。
故ch án g w úy ùy ǐgu ān q ími ào ; ch án g y ǒu y ùy ǐgu ān q íji ǎo常 ( ji ( ji 无 欲 以 观 其 妙 ; 常 有 欲 以 观 其 徼ào )。
ào )。
c ǐli 此 ǎn g zh ět ón g ch ūér y ìm ín g ,t ón g w èi zh ī两 者 同 出 而 异 名 ,同 谓 之xu án , xu án zh īy òu xu án ,zh òn g mi ào zh īm én 。
?玄 ,玄 之 又 玄 , 众 妙 之 门 。
第二章ti ān xi àji ēzh īm ěi zh īw éi m ěi ,s īèy ǐ。
ji ēzh īsh àn?天 下 皆 àn 善 知 美 之 为 美 ,斯 恶已 皆 知 善zh īw éi sh ,s īb ùsh àn y ǐ。
道德经(注音拼音完整版)老子《道德经》第一章dào kě dào fēi cháng dào道可道,非常道;míng kě míng fēi cháng míng名可名,非常名。
wú míng tiān dìzhī shǐ无名,天地之始;yǒu míng wàn wùzhī mǔ有名,万物之母。
gù cháng wúyùyǐ guān qí miào故常无,欲以观其妙;cháng yǒu yùyǐ guān qí jiào常有,欲以观其徼。
cǐ liǎng zhě tong chū ér yì míng tóng wèi zhī xuán xuán zhī此两者,同出而异名,同谓之玄,玄之yòu xuán zhòng miào zhī mén又玄,众妙之门。
第二章tiān xià ji ē zhī měi zhīwéi měi sīèyǐ天下皆知美之为美,斯恶已。
ji ē zhī shàn zhī wéi shàn sībù shàn yǐ皆知善之为善,斯不善已。
gù yǒu wúxiāng shēng nán yì xiāng chéng cháng duǎn xiāng xíng 故有无相生,难易相成,长短相形,gāo xià xiāng qīng yīn shēng xiāng hèqián hòu xiāng suí高下相倾,音声相和,前后相随。
道 德 经《老子》第一章d ào 道k ě可d ào 道,f ēi 非c h án ɡ常d ào 道。
m ín ɡ名k ě可m ín ɡ名,f ēi 非c h án ɡ常m ín ɡ名。
w ú无m ín ɡ名t i ān 天d ì地z h ī之s h ǐ始;y ǒu 有m ín ɡ名w àn 万w ù物z h ī之m ǔ母。
ɡù故c h án ɡ常w ú无,y ù欲y ǐ以ɡu ān 观q í其m i ào 妙;c h án ɡ常y ǒu 有,y ù欲y ǐ以ɡu ān 观q í其j i ǎo 徼。
c ǐ此l i ǎn ɡ两z h ě者,t ón ɡ同c h ū出ér 而y ì异m ín ɡ名,t ón ɡ同w èi 谓z h ī之x u án 玄。
x u án 玄z h ī之y òu 又x u án 玄,z h òn ɡ众m i ào 妙z h ī之m én 门。
【解释】 道,可以说出来的,就不是永恒的道;名,可以叫出来的,就不是永恒的名。
无,是天地原始的名字;有,是产生万物的名字。
所以常从“无”中,去观察道的奥妙。
常从“有”中,去观察道的运行。
这两者是同一个来源,只是名称不同。
都可说是含义深远。
深远再深远,就是一切奥妙的总门。
《老子》第二章t i ān 天x i à下j i ē皆z h ī知m ěi 美z h ī之w éi 为m ěi 美,s ī斯è恶y ǐ已。
j i ē皆z h ī知s h àn 善z h ī之w éi 为s h àn 善,s ī斯b ú不s h àn 善y ǐ已。
道dào 德dé经jīng[ 先xiān 秦qín ] 老lǎo 子zǐ第dì0011章zhāng :道dào 可kě道dào , 非fēi 常cháng 道dào 。
名míng 可kě名míng , 非fēi 常cháng 名míng 。
无wú, 名míng 天tiān 地dì之zhī始shǐ。
有yǒu , 名míng 万wàn 物wù之zhī母mǔ。
故gù常cháng 无wú, 欲yù以yǐ观guān 其qí妙miào 。
常cháng 有yǒu , 欲yù以yǐ观guān 其qí徼jiào 。
此cǐ两liǎng 者zhě同tóng 出chū而ér 异yì名míng , 同tóng 谓wèi 之zhī玄xuán 。
玄xuán 之zhī又yòu 玄xuán , 众zhòng 妙miào 之zhī门mén 。
第dì0022章zhāng :天tiān 下xià皆jiē知zhī美měi 之zhī为wéi 美měi , 斯sī恶è已yǐ; 皆jiē知zhī善shàn 之zhī为wéi 善shàn , 斯sī不bú善shàn 已yǐ。
故gù有yǒu 无wú相xiāng 生shēng , 难nán 易yì相xiāng 成chéng , 长cháng 短duǎn 相xiāng 形xíng , 高gāo 下xià相xiāng 倾qīng , 音yīn 声shēng 相xiāng 和hè, 前qián 后hòu 相xiāng 随suí。
老子《道德经》第一章dào?kědào?fēichángdào道可道,非常道;míng?kěmíng?fēichángmíng名可名,非常名。
wúmíng?tiāndì?zhīshǐ无名,天地之始;yǒumíng?wgùchángwúchángyǒcǐliǎngzhyòuxuá第二章tiānxiàjijiēzhīshàgùyǒu?wúgāo?xiàxishìyǐshè是以圣人处无为之事,行不言之教,wàn?wù?zuòyān?ér?bù?cí?shēng?ér?bùyǒu?wéi?ér?bù万物作焉而不辞,生而不有,为而不shì?gōngchéng?ér?fú?jū恃,功成而弗居。
fūwéi?fú?jū?shì?yǐ?bù?qù夫唯弗居,是以不去。
第三章bùshàngxiàn?shǐmín?bù?zhēng不尚贤,使民不争;bù?guìnán?dé?zhīhuò?shǐmín?bù?wéidào不贵难得之货,使民不为盗;bùxiànkěyù?shǐmín?xīn?búluàn不见可欲,使民心不乱。
shìyǐshèngrénzhīzhì?xūqíxīnshíqífùruòqí是以圣人之治,虚其心,实其腹,弱其zhì?qiángqí?gǔ志,强其骨。
道德经原文第一章Dào kě dào , fēichángdào 。
Míng kě míng ,fēi cháng míng 。
道可道,非常道。
名可名,非常名。
wú míng tiān dì zhī shǐ,yǒu míng wàn wù zhī mǔ。
gù无名天地之始有名万物之母。
故cháng wú yù yǐ guān qí miào ;cháng yǒu yù yǐ guān qí jiǎo 常无欲以观其妙;常有欲以观其徼(jiào)。
cǐ liǎng zhě tóng chūér yì míng ,tóng wèi zhī(jiào)。
此两者同出而异名,同谓之xuán ,xuán zhī yòu xuán ,zhòng miào zhī mén 。
•玄,玄之又玄,众妙之门。
【解释】道,可以说出来的,就不是永恒的道;名,可以叫出来的,就不是永恒的名。
无,是天地原始的名字;有,是产生万物的名字。
所以常从“无”中,去观察道的奥妙。
常从“有”中,去观察道的运行。
这两者是同一个来源,只是名称不同。
都可说是含义深远。
深远再深远,就是一切奥妙的总门。
第二章tiān xià jiē zhī měi zhī wéi měi ,sīè yǐ。
jiē zhī shàn •天下皆知美之为美,斯恶已皆知善zhī wéi shàn ,sī bù shàn yǐ。
道可道d àok ěd ào ,非常道f ēich ángd ào ;名可名m íngk ěm íng ,非常名f ēich ángm íng 。
无名w úm íng ,万物之始w ànw ùzh īsh ǐ;有名y ǒum íng ,万物之母w ànw ùzh īm ǔ。
故常无欲g ùch ángw úy ù,以观其妙y ǐgu ānq ími ào ;常有欲ch ángy ǒuy ù,以观其徼y ǐgu ānq íji ǎo 。
此两者同出而异名c ǐli ǎngzh ětongch ūéry ìm íng ,同谓之玄tongw èizh īxu án 。
玄xu án 之zh ī又y òu 玄xu án ,众zh òng 妙mi ào 之zh ī门m én。
第二章天下皆知美之为美ti ānxi àji ēzh īm ěizh īw éim ěi ,斯恶已s īèy ǐ;皆知善之为善ji ēzh īsh ànzh īw éish àn ,斯不善已s īb úsh àny ǐ。
故有无相生g ùy ǒuw úxi āngsh ēng ,难易相成n ány ìxi āngch éng ,长短相形ch ángdu ǎnxi āngx íng ,高g āo 下xi à相xi āng 盈y íng ,音y īn 声sh ēng 相xi āng 和h è,前qi án 后h òu 相xi āng 随su í。
道德经原文第一章Dào kě dào , fēichángdào 。
Míng kě míng ,fēi cháng míng 。
道可道,非常道。
名可名,非常名。
wú míng tiān dì zhī shǐ,yǒu míng wàn wù zhī mǔ。
gù无名天地之始有名万物之母。
故cháng wú yù yǐ guān qí miào ;cháng yǒu yù yǐ guān qí jiǎo 常无欲以观其妙;常有欲以观其徼(jiào)。
cǐ liǎng zhě tóng chūér yì míng ,tóng wèi zhī(jiào)。
此两者同出而异名,同谓之xuán ,xuán zhī yòu xuán ,zhòng miào zhī mén 。
•玄,玄之又玄,众妙之门。
【解释】道,可以说出来的,就不是永恒的道;名,可以叫出来的,就不是永恒的名。
无,是天地原始的名字;有,是产生万物的名字。
所以常从“无”中,去观察道的奥妙。
常从“有”中,去观察道的运行。
这两者是同一个来源,只是名称不同。
都可说是含义深远。
深远再深远,就是一切奥妙的总门。
第二章tiān xià jiē zhī měi zhī wéi měi ,sīè yǐ。
jiē zhī shàn •天下皆知美之为美,斯恶已皆知善zhī wéi shàn ,sī bù shàn yǐ。
《老子》第一章dào 道kě可dào道,fēi非chánɡ常dào道。
mínɡ名kě可mínɡ名,fēi非chánɡ常mínɡ名。
wú无mínɡ名tiān天dì地zhī之shǐ始;yǒu有mínɡ名wàn万wù物zhī之mǔ母。
ɡù故chánɡ常wú无,yù欲yǐ以ɡuān观qí其miào妙;chánɡ常yǒu有,yù欲yǐ以ɡuān观qí其jiǎo徼。
cǐ此liǎnɡ两zhě者,tónɡ同chū出ér而yì异mínɡ名,tónɡ同wèi谓zhī之xuán玄。
xuán玄zhī之yòu又xuán玄,zhònɡ众miào妙zhī之mén门。
第二章tiān 天xià下jiē皆zhī知měi美zhī之wéi为měi美,sī斯è恶yǐ已。
jiē皆zhī知shàn善zhī之wéi为shàn善,sī斯bú不shàn善yǐ已。
yǒu有wú无xiānɡ相shēnɡ生,nán难yì易xiānɡ相chénɡ成,chánɡ长duǎn短xiānɡ相xínɡ形,ɡāo高xià下xiānɡ相yínɡ盈,。
yīn 音shēnɡ声xiānɡ相hé和,qián前hòu后xiānɡ相suí随。
hénɡ恒yě也shì是yǐ以shènɡ圣rén人chù处wú无wéi为zhī之shì事,xínɡ行bù不yán言zhī之jiào教;wàn万wù物zuò作ér而,fú弗shǐ始,shēnɡ生ér而fú弗yǒu有,wéi为ér而fú弗shì恃ɡōnɡ功chénɡ成ér而bù不jū居。
老子《道德经》第一章dàokědàofēichángdào道可道,非常道;míngkěmíngfēichángmíng名可名,非常名。
wúmíngtiāndìzhīshǐ无名,天地之始;yǒumíngwànwùzhīmǔ有名,万物之母。
gùchángwúyùyǐguānqímiào故常无,欲以观其妙;chángyǒuyùyǐguānqíjiào常有,欲以观其徼。
cǐliǎngzhětongchūéryìmíngtóngwèizhīxuánxuánzhī此两者,同出而异名,同谓之玄,玄之yòuxuánzhòngmiàozhīmén又玄,众妙之门。
第二章tiānxiàjiēzhīměizhīwéiměisīèyǐ天下皆知美之为美,斯恶已。
jiēzhīshànzhīwéishànsībùshànyǐgùyǒuwúxiāngshēngnányìxiāngchéngchángduǎnxiāngxíng 故有无相生,难易相成,长短相形,gāoxiàxiāngqīngyīnshēngxiānghèqiánhòuxiāngsuí高下相倾,音声相和,前后相随。
shìyǐshèngrénchǔwúwéizhīshìxíngbùyánzhījiào是以圣人处无为之事,行不言之教,wànwùzuòyānérbùcíshēngérbùyǒuwéiérbù万物作焉而不辞,生而不有,为而不shìgōngchéngérfújū恃,功成而弗居。
《道德经》完整注音版dào 道dé德jīnɡ经老子dào 道kě可dào 道,fēi 非chánɡ常dào 道。
Mínɡ名kě可mínɡ名,fēi 非chánɡ常mínɡ名。
Wú无,mínɡ名tiān 天dì地zhī之shǐ始。
Yǒu 有,mínɡ名wàn 万wù物zhī之mǔ母。
Gù故chánɡ常wú无,yù欲yǐ以ɡuān 观qí其miào 妙。
Chánɡ常yǒu 有,yù欲yǐ以ɡuān 观qí其jiào 徼。
Cǐ此liǎnɡ两zhě者tonɡ同chū出ér 而yì异mínɡ名,tónɡ同wèi 谓zhī之xuán 玄。
Xuán 玄zhī之yòu 又xuán 玄,zhònɡ众miào 妙zhī之mén 门。
tiān 天xià下jiē皆zhī知měi 美zhī之wéi 为měi 美,sī斯è恶yǐ矣;jiē皆zhī知shàn 善zhī之wéi 为shàn 善,sī斯bù不shàn 善yǐ已。
Gù故yǒu 有wú无xiānɡ相shēnɡ生,nán 难yì易xiānɡ相chénɡ成,chánɡ长duǎn 短xiānɡ相xínɡ形,ɡāo 高xià下xiānɡ相qīnɡ倾,yīn 音shēnɡ声xiānɡ相hè和,qián 前hòu 后xiānɡ相suí随。
《道德经》第一章guān观miào妙dào 道kě可dào道,fēi非cháng常dào道;míng名kě可míng名,fēi非cháng 常míng名。
wú无,míng名tiān天dì地zhī之shǐ始;yǒu有,míng名wàn万wù物zhī之mǔ母。
gù故cháng常wú无,yù欲yǐ以guān观qí其miào妙;cháng 常yǒu有,yù欲yǐ以guān观qí其jiào徼。
cǐ此liǎng两zhě者,tong同chū出ér而yì异míng名,tong同wèi谓zhī之xuán玄。
xuán玄zhī之yòu又xuán 玄,zhòng众miào妙zhī之mén门。
第二章guān观jiào徼tiān 天xià下jiē皆zhī知měi美zhī之wéi为měi美,sī斯è恶yǐ矣;jiē皆zhī知shàn 善zhī之wéi为shàn善,sī斯bù不shàn善yǐ矣。
yǒu有wú无xiāng相shēng生,nán难yì易xiāng相chéng成,cháng长duǎn短xiāng相xíng形,gāo高xià下xiāng相yíng 盈(qīng倾),yīn音shēng声xiāng相hè和,qián前hòu后xiāng相suí随。
shì是yǐ以shèng 圣rén 人chù处wú无wéi 为zhī之shì事,xíng 行bù不yán 言zhī之jiào 教,wàn万wù物zuò作ér 而bù不wéi 为shǐ始,shēng 生ér 而bù不yǒu 有,wéi 为ér 而bù不shì恃,gōng 功chéng 成ér 而fú弗jū居。
老子《道德经》第一章dào kě dào fēi cháng dào道可道,非常道;míng kě míng fēi cháng míng名可名,非常名。
wú míng tiān dì zhī shǐ无名,天地之始;yǒu míng wàn wù zhī mǔ有名,万物之母。
gù cháng wú yù yǐ guān qí miào故常无,欲以观其妙;cháng yǒu yù yǐ guān qí jiào常有,欲以观其徼。
cǐ liǎng zhě tong chū?r yì míng t?ng wai zhī xuán xuán zhī此两者,同出而异名,同谓之玄,玄之y?u xuán zh?ng miào zhī m?n又玄,众妙之门。
第二章tiān xià ji ē zhī měi zhī w?i měi sīa yǐ天下皆知美之为美,斯恶已。
ji ē zhī shàn zhī w?i shàn sī bù shàn yǐ皆知善之为善,斯不善已。
gù yǒu wú xiāng shēng nán yì xiāng ch?ng cháng duǎn xiāng xíng 故有无相生,难易相成,长短相形,gāo xià xiāng qīng yīn shēng xiāng h a qián h?u xiāng suí高下相倾,音声相和,前后相随。
shì yǐ sh ang r?n chǔ wú w?i zhī shì xíng bù yán zhī jiào是以圣人处无为之事,行不言之教,wàn wù zu? yān ?r bù cí shēng ?r bù yǒu w?i ?r bù万物作焉而不辞,生而不有,为而不shì gōng ch?ng ?r fú j ū恃,功成而弗居。
道德经《老子》第一章dào 道kě可dào道,fēi非c hánɡ常dào道。
mínɡ名kě可mínɡ名,fēi非c hánɡ常mínɡ名。
wú无mínɡ名t iān天dì地z hī之s hǐ始;yǒu有mínɡ名wàn万wù物z hī之mǔ母。
ɡù故c hánɡ常wú无,yù欲yǐ以ɡuān观qí其m iào妙;c hánɡ常yǒu有,yù欲yǐ以ɡuān观qí其j iǎo 徼。
cǐ此l iǎnɡ两z hě者,tónɡ同c hū出ér而yì异mínɡ名,tónɡ同wèi谓z hī之x uán玄。
x uán玄z hī之yòu又x uán 玄,z hònɡ众m iào妙z hī之mén门。
【解释】道,可以说出来的,就不是永恒的道;名,可以叫出来的,就不是永恒的名。
无,是天地原始的名字;有,是产生万物的名字。
所以常从“无”中,去观察道的奥妙。
常从“有”中,去观察道的运行。
这两者是同一个来源,只是名称不同。
都可说是含义深远。
深远再深远,就是一切奥妙的总门。
《老子》第二章t iān 天x ià下j iē皆z hī知měi美z hī之wéi为měi美,sī斯è恶yǐ已。
j iē皆z hī知s hàn善z hī之wéi 为s hàn善,sī斯bú不s hàn善yǐ已。
yǒu 有wú无x iānɡ相s hēnɡ生,nán难yì易x iānɡ相c hénɡ成,c hánɡ长d uǎn短x iānɡ相xínɡ形,ɡāo高x ià下x iānɡ相yínɡ盈,yīn音s hēnɡ声x iānɡ相hé和,q ián前hòu后x iānɡ相s uí随。
老子《道德经》第一章dào k ě d ào f ēi ch áng d ào道可道,非常道;míng k ě míng f ēi ch áng míng名可名,非常名。
wú míng ti ān d ì zh ī sh ǐ无名,天地之始;y ǒu míng w àn w ù zh ī mǔ有名,万物之母。
gù ch áng wú y ù y ǐ gu ān q í mi ào 故常无,欲以观其妙;cháng y ǒu y ù y ǐ gu ān q í ji ào 常有,欲以观其徼。
cǐ li ǎng zh ě tong ch ūér y ì míng t óng w èi zh ī xu án xu án zh ī此两者,同出而异名,同谓之玄,玄之yòu xu án zh òng mi ào īén又玄,众妙之门。
第二章tiān xi iē zh ī měi īw éi m sīè y ǐ天下皆知美之为美,斯恶已。
jiē zh īsh àn zh ī w éish àn sī bùshàn yǐ皆知善之为善,斯不善已。
gù y ǒu wú xi āng sh ēng n án y ì xi āng ch éng ch áng du ǎn xi āng x íng 故有无相生,难易相成,长短相形,gāo xi à xi āng qīng y īn shēng xi āng hè qi án hòu xi āng suí高下相倾,音声相和,前后相随。
shì y ǐ sh èng r én ch ǔ wú wéi zh ī sh ì x íng bù y án zh ī ji ào是以圣人处无为之事,行不言之教,wàn wù zu ò y ānér bùcísh ēng ér b ù y ǒu w éiér b ù万物作焉而不辞,生而不有,为而不shìg ōng ch éngér f újū恃,功成而弗居。
f ū w éf ú j ūsh ì yǐbùqù夫唯弗居,是以不去。
第三章b ù sh àng xi àn sh ǐ m ín b ù zh ēng 不 尚 贤,使 民 不 争 ;b ù gu ì n án d é zh ī hu ò sh ǐ m ín b ù w éi d ào 不 贵 难 得 之 货,使 民 不为 盗; b ù xi àn k ě y ù sh ǐ m ín x īn b ú lu àn 不 见 可 欲,使 民 心 不 乱。
sh ì y ǐ sh èng r én zh ī zh ì x ū q í x īn sh í q í f ù ru ò q í 是 以 圣人 之 治,虚 其 心,实 其 腹,弱 其 zh ì qi áng q í g ǔ 志,强 其 骨。
ch áng sh ǐ m ín w ú zh ī w ú y ù sh ǐ f ū zh ì zh ě b ù g ǎn w éi y ě 常 使 民无 知 无 欲,使 夫 智 者 不 敢 为 也。
w éw ú w éiz é w úb ù zh ì为 无 为, 则无 不 治。
第 四 章d ào ch ōng ér y òng zh ī huò b ù y í道 冲 ,而 用之 或不 盈。
yu ān x ī s ì àn w ùzh ī z ōng渊 兮,似 万 物 之 宗 。
cu ò q í ru ì ji ě q í f ēn h é q í gu āng t óng q í ch én 挫 其 锐,解 其 纷,和其 光 ,同 其 尘 。
zh àn x ī s ì ru ò c ún湛 兮,似 若 存。
w ú b ù zh ī u í z h īz ǐxi àng dzh ī xi ān吾不 知 谁 之 子, 象 帝 之 先。
第 五 章ti ān d ì b ù r én y ǐ w àn w ù w éi ch ú g ǒu天 地 不 仁,以 万 物 为刍 狗;sh èng r én b ùr én y ǐb ǎi x ìng wéch ú g ǒu圣 人 不 仁, 以 百 姓 为 刍 狗。
ti ān d ì zh ī ji ān q í y óu tu ó yu è h ū x ū ér b ù q ū d òng天 地 之 间,其 犹 橐 龠 乎?虚 而不 屈, 动 ér y ù ch ū而 愈 出。
du ō y án sh ù qi óngb ùrú shǒu zh ōng多 言 数 穷 ,不 如 守 中 。
第六章g ǔ sh én b ù s ǐ sh ì w èi xu án p ìn谷 神 不 死,是 谓 玄 牝。
xu án p ìn zh ī m én sh ì w èi ti ān d ì g ēn mi án mi án ru玄 牝 之 门,是 谓 天 地 根。
绵 绵 若 存,用 zh ī b ù q ín 之 不 勤。
第七章 ti ān ch áng d ì ji ǔ非 以 其 无 私 邪,故 能 成 其 私。
第八章sh àng sh àn ru ò shu ǐ上 善 若 水。
shu ǐ sh àn l ì w àn w ù ér b ù zh ēng 水善利万物而不争; ch ǔ zh òng r én zh ī suǒ w ù g ù j ī y ú d ào 处 众 人 之 所 恶,故 几 于 道。
j ū sh àn d ì x īn sh àn yu ān y ǔ sh àn r én y án sh àn x 居 善 地,心 善 渊,与 善 仁,言 善 信,政 sh àn zh ì sh ì sh àn n éng d òng sh àn sh í 善 治,事 善 能,动 善 时。
f ū w éi b ù zh ēng g ù w ú y óu 夫 唯 不 争 ,故 无 尤。
第九章y íng zh ī b ù r ú q í y ǐ天 长 地 久。
ti ān d ì su ǒ y ǐ n éng ch áng qi ě ji ǔ zh ě天 地 所 以 能 长 且 久 者,y ǐ q í b ù z ì sh ēng g ù n éng ch áng sh ēng以 其 不 自 生 ,故 能 长 生 。
sh ì y ǐ sh èng r én h òu q í sh ēn ér sh ēn xi ān w ài q是 以 圣 人 后 其 身 而 身 先;外 其 身 而sh ēn c ún身 存。
f ēi y ǐ q í w ú s ī y ég ù n éng ch éng q í s īsh ēn érún y òngzh èng ch íér持而盈之,不如其已;chuǎi ér ru ì zh ī b ù k ě ch áng b ǎo 揣而锐之,不可长保。
j īn y ù mǎn t áng mò zh ī n éng sh ǒu 金玉满堂,莫之能守;f ù gu ì ér ji āo z ì y í q í ji ù 富贵而骄,自遗其咎。
gōng su ì sh ēn tu ì ti ān zh ī d ào功遂身退,天之道。